Thơ
Thiền
Như Phong
Tiên
Sống tại ta bà sướng như tiên Ngày đi làm việc, tối tham thiền Giác ngộ mở khai miền hỹ lạc Vô minh gói trọn chuỗi ưu phiền Tham thiền, nhập định tu tâm đạo Sân si, tranh chấp đời truân chuyên Mời bạn cùng ta hành thiền thử Sáng cả trần gian, quả nhăn tiền (41) Như Phong Thoát
Một kiếp phù sinh lại qua mau Nh́n đi, quay lại tóc bạc đầu Hạnh phúc, khổ đau nào vĩnh cửu Chết đi, sống lại chẳng dài lâu Chợ đời như sa mạc gió cát Chính trường tựa sóng cuộn đáy sâu Giàu sang, phú quí là hư ảo An nhiên, tự tại thoát ưu sầu (42) Như Phong Không
Ta về yên tĩnh cảnh núi non Vạn vật hữu h́nh tất phải ṃn Lắm người qua lại nơi gác tía Ít kẻ quay về với ḷng son Chuông mơ, chùa chiền nào thanh tịnh An nhiện, tự tại đạt thần thông Lục dục thất t́nh vô minh trí Tham thiền, nhập định ngộ tâm không (43) Như Phong Tịnh
Tịnh tịnh, động động, ngoại tâm kinh Chân Tâm phục hoạt chuyễn hóa ḿnh Tâm an thường tại tiêu nghiệp chướng Trí loạn luôn làm dạ hữu khinh Tà kiến si mê phàm nhân thế Chánh niệm ngộ khai thoát cơi t́nh Tâm Không quăng bá ai đă rơ Thoát cảnh lầm than của phù sinh (44) Như Phong Nghiệp
Ta Bà thế giới của đọa đầy Tu tâm sắc thắm tựa hoa Mai Khai ngộ tất thoát ṿng sanh, tử Vô minh sa đọa cảnh sắc, tài Phàm phu tục tử tranh hạ giới Thánh nhân thiền định hiển Như Lai Nghiệp duyên tạo tác nào xin xỏ Phải gánh kiếp sau, chớ than dài (45) Như Phong Khôn
Người khờ dụng trí hay đắng đo Bận bịu trần gian với đôi gị Tội nghiệp cho người vui tiếng nhạc Nhân duyên lắm kẻ khóc nhỏ to Người khờ tạo của, si mê trí Kẻ khôn buông bỏ, thoát âu lo Tụng kinh, gơ mơ vui câu kệ Tâm an, thiền định mới kịp đ̣ (46) Như Phong Bỏ
Vạn
vật hữu
h́nh vốn dĩ không
Nặng kiếp phù sinh chỉ bận ḷng Tâm an, tự tại thế sự....mặc Trí động, vong thân thời cơ...xong An nhiên thường tại như nhật nguyệt B́nh chân như vại tựa núi sông Tham sanh quí tử thành cát bụi Buông bỏ ḷng phàm đạt tâm không (47) Như Phong
Phúc
Một
kiếp
phù
sinh
tựa
chiêm
bao
Khi bỏ xác thân về phương nào Phàm phu gánh trọn, lệ tầm tă Thánh nhân chia sẻ, phúc dâng trào Tam độc, người ơi nên buông bỏ Tứ ân, ta trọng thoát lao đao Đó đây tiếng chuông đang ngân vọng Nghe như thánh nhạc của hôm nào (48) Như Phong Đàm
Tôi,
bác thiền
đàm qua tiệc trà
Dạ Hương vô sắc, hữu vị hoa Trong ḷng thanh tịnh, đời bên cạnh Ngoài chợ bon chen , đạo dần xa Một thoáng bỏ đi, đời bóng xế Trăm năm ngó lại, đạo phù sa An tâm, tịnh nghiệp như phép lạ Thoát cảnh ly xa hết nhớ nhà (49) Như Phong Bay
Trăm năm một kiếp chẳng ngắn dài T́nh người muôn thuở không hề phai Nhật nguyệt thuận ḥa luôn chuyễn vận Ḷng người sân hận măi c̣n xoay Hoài hương có lúc nghe thương xót Trách người lănh đạo nên đắng cay Cánh hạc bay xa, đời khắc khoải T́nh
nầy
ta gởi tới cho ai (50)
Như Phong 2007 Duyên
Thiên
duyên xuất
ngoại để thành tài
Nhân tâm tiên khởi chẳng sót ai Kiên tâm, ư chí đang sung măn Trung can, trí thành sẽ đăng cai Thương người viễn xứ, si mê quá Ghét kẻ tha hương, chí miệt mài Thế sự bây chừ đang cao điểm Nhân tài kiệt xuất, hiển tương lai (51) Như Phong 2007 Nhẹ
Quê
nhà
xa cách đến dậm
ngàn
Thương người viễn xứ măi miên man Mượn mấy ḍng thơ qua giấy bút Thuê vài văn tự lên cung đàn Tâm an để lại t́nh hoài quốc Trí loạn gánh thêm nợ trần gian Ta đây như đă cùng người tỏ Tu tâm ḷng nhẹ nỗi cưu mang (60) Như Phong 2007 Định
Tha hương như sống ở quê nhà Vinh hiển trời đông rạng xứ xa Tâm tịnh an nhiên như rừng núi Trí loạn cuồng xoay tựa biển hoa Lục dục thất t́nh nghe đau xót Từ bi hỹ xả thấy an ḥa Thân tâm an lạc quên xứ lạ Thiền định, thần thông sớm lợi tha (61) Như Phong Giải
Nghiệp chướng bao đời kết với nhau Tâm Không, nghiệp ác vẫy tay chào Vô Ngă, thiện duyên công thiền định Tam cơi như không, chẳng ra vào.
Một Giây Một giây thôi, dừng lại Mặt trời như thôi xoay Trái đất như ngừng quay Tâm an hiển hiện ngay Hăy thắp sáng thực tại Một giây thôi, dừng lại Không c̣n thấy người xoay Trăm năm chẳng thấy dài Hăy an trú nội tại Một giây thôi, dừng lại Không c̣n những đắng cay Đời nầy thật đẹp thay Hăy quên lăng tương lai Một giây thôi, dừng lại Nắm lấy đời hôm nay Nhiệm mầu thấy được ngay Chân
lư
chỉ
một
không
hai
Tuỳ duyên mà được ngộ khai nhiệm mầu . Mời
người
ghé
đọc
kinh
Vô
Ngă
Và nên dưỡng 'Tấm Ḷng Lợi Tha' Thị phi vốn dĩ ta bà Thân tâm an lạc thái ḥa nhân gian
Không
Vạn tinh cầu vận chuyễn không ngừng Vuông tṛn, nội ngoại để dửng dưng Trăm năm ngắn ngủi như một thoáng Nhận lấy Không, chân lư reo mừng
Sống
Như PhongCám ơn bạn ghé lại Thiền Ca Trăi thơ lục bác đẹp như ngà Sinh ra là sống cho kiếp tới Chết là tái sanh kiếp thăng hoa Làm người rất dễ nhưng khó đấy V́ kiếp nầy tạo nghiệp đó đây Không khéo tu tâm là uổng phí Luân hồi tiếp diễn măi cuộc nầy Làm thân vong bản khắp đó đây Mê say danh vọng với tiền tài Quên đi chân tâm chờ khôi phục Một giây dừng lại, thấy được ngây Sanh ra là sống cho kiếp sau Chết : Tái sanh mộng ước thuở nào Người ơi... Hăy an tâm một thoáng Sẽ thấy Chân Tâm sáng lên màu An Tâm
Ngướ bạn trần gian đă tỏ bày Lục tự Di Đà trấn an ngay Hay là mật niệm theo từng pháp Ch́a khóa an tâm mở thường ngày Ngướ bạn trần gian đă dẫn giăi Có được tâm an mới tự tại An tâm thiền tọa nhờ mật niệm V́ tâm luôn thích chạy, nhăy, bay Muốn giữ cái tâm với thực tại "Nam Mô A Di Đà Phật" niệm Hoặc hồng danh hiển thánh cũng hay Vừa giúp an tâm c̣n linh nghiệm Thấp sáng cái tâm với thực tại Trong từng giây phút của thời gian Trong từng bước đi của địa đàng Ḱa cái TÂM KHÔNG đang trở lại. Thắp sáng thực tại, lià ngoại cảnh Quay vào trong an trú thường ngày Thị, thính giác làm tâm động loạn Bế nhị quan CHÂN TÂM về ngay. Như Phong
Có
Rất là vi diệu lời của người Chân lư tỏ bày thật là tươi Thật ra trong không là có đấy Có đấy mà không mới tức cười...! Giải
Thoát
Thắp sáng thực tại trong chánh niệm Không c̣n thời quá khứ, vị lai Quay vào trong, lià xa ngoại cảnh Chân lư bừng khai hiển Như Lai Vô Đề Nơi đây
đồi xanh
chiều nắng hạ
Nhiều tầng mây thong thả bay qua Gió mang lời ru người tĩnh tọa Như cái không bao phủ thiên hà oOo Tṛng Trái đất nầy vốn đă ḷng ṿng Nên Không nói Có lại hoàn Không Ḷng người, nó cũng như dáng ấy Có cái TÂM KHÔNG mới thoát tṛng Trái đất nầy vốn chẳng ḷng ḍng Chỉ có tâm phàm mới ngay, cong Ḷng người không thấy sao đo được? Lấy Tánh Không đâu để tả tṛng? Nơi Đây
Nơi đây thiền tọa không hương vị Không vướng gió, mây lẫn sân, si " Ngă kim nhật tại tọa chi địa Cổ chi nhân tằng tiên ngă tọa chi.." Nơi đây tĩnh tọa không tiếng động Không c̣n vướng mắc tận cơi ḷng Bỏ lại trần gian con sông chăy Đưa đời trôi nỗi xuôi với ḍng Nơi đây ban ngày cũng như đêm Chẳng cao, chẳng thấp thật ấm êm Buông bỏ sắc tướng, cầm vô ngă Thời gian dừng lại với thiên hà Nơi đây chẳng có cũng chẳng không Nghe qua tín hiệu của quang phong Âm thanh vi diệu vô cùng tận Xóa cảnh vô minh, thoát khỏi tṛng (70) Tâm không vướng mắc là thoát tṛng Chấp h́nh, chấp tướng lại ḷng ṿng Kiến Hoa, tao ngộ Như Lai điển Hào quang bừng sáng rạng tim ḷng... Ngướ ơi... có biết người
làm chi?
Ngồi thiền mà sao lại sân si? Cho nên động loạn là con khỉ Tâm an th́ vũ trụ bất di Địa
ngục vốn dĩ là
không
Chấp pháp, chấp ngă uổng công một đời ! Khuyên
Nếu thật t́nh đă chán ta
bà
Sao ngồi thiền lại "khỉ" hiện ra? Thật tâm buông bỏ nhân gian thế Vũ trụ vô thường chẳng có ta Nếu thật t́nh đă chán ta bà Ấy là đến lúc bỏ phồn hoa Bỏ luôn danh vọng và thân phận Chắc là con "khỉ" bỏ chạy xa Khi mà con "khỉ" bỏ chạy xa Vũ trụ ngừng quay chẵng kể ta Tâm an thiền định như mầu nhiệm V́ tâm không hết nghĩa ta bà Chúc bạn sớm đạt được tâm an Bỏ lại sau lưng chuyện thế gian Chỉ giữ cái tâm với thực tại An vui sẽ đến với thường ngày (71) Như Phong Một
thoáng
mà
thôi
khởi
chuyễn
tâm
Hữu duyên biến nghiệm đến trăm năm Như gió đưa mây trời vô tận "Đối cảnh vô tâm" miễn mong tầm Khi
Tâm
chưa an,
vướng sân si
Tạo nghiệp, xây đời những thị phi Tội nghiệp cho người cố chấp pháp Đến lúc ra đi phủ sầu bi ! Sống tại ta bà sướng như tiên Phàm phu tục tử vui hư luận Chấp cánh hạc cao thoát ưu phiền. "Đối
cảnh
vô
tâm"
quả
nhăn
tiền
Thị phị phiền luỵ đến triền miên Buông bỏ, an tâm đời vô ngă Cho dù phá phách bởi ma da (72) Như Phong
Gặp Tổ Mượn mấy Việt từ viết lên đây Một lần gặp tổ măi ngất ngây Linh quang mầu nhiệm muôn đời sáng Tam cơi, thập phương lẫn nơi nầy Khi
Có đôi khi ta làm thi sĩ Ru ḷng người với những t́nh si Theo con nước chảy về biển cả Làm gió mây đùa giỡn trăng tà Có những khi ta thành pho tượng Bỏ lại sau lưng những phố phường Trả lại đời với những vấn vương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Có nhiều khi ta làm tu sĩ Khuyên người nên buông bỏ sân si Nhắc nhở người cảnh đời hệ luỵ Quên lăng đi trước những thị phi Có ít khi mơ làm chiến sĩ V́ trần gian đă đủ phân ly V́ ḷng người c̣n nhiều ghen tỵ Vô minh nào thoát khỏi sầu bi Môt khi ta bằng ḷng thực tại Thấy đời nầy nhiều những đổi thay Thắp sáng lên những ǵ hiện hữu Xóa sổ trần gian những bi ai Một khi ta thắp sáng thực tại Để lại trần gian con sông chảy Buông bỏ ḷng phàm những rủi may Thoát ra được cảnh đời thiện tai Một khi ta bằng ḷng thực tại An nhiên và b́nh chân như vại Để lại bên đời những tháng ngày Chân tâm bừng sáng hiển hiện ngay (74) Như
Phong
Tượng Một thoáng mà ta thành pho tượng Trần gian nầy mất hết phố phường Ḷng người quên lăng những nhớ thương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Một thoáng mà ta thành pho tượng Cuộc đời nầy hết nghĩa tha hương Thế giới không c̣n cảnh tang thương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Một thoáng mà ta thành pho tượng Kiếp nầy không c̣n nghĩa quê hương Ḷng người trống vắng những vấn vương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Một khi ta trở thành pho tượng Mắt không c̣n thấy những phố phường Tai không c̣n nghe những nhiễu nhương Trong tâm ta bừng sáng thiên đường Không Gian Trong một thoáng quên theo mộng tưởng Không gian không c̣n nghĩa quê hương Trần gian không c̣n nghĩa yêu đương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Trong một thoáng bỏ lại vấn vương Không gian không c̣n nghĩa tha hương Trần gian không c̣n những nhớ thương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Trong một thoáng trả lại phố phường Không gian không c̣n nghĩa cố hương Trần gian không c̣n những tang thương Quay vào trong bắt gặp thiên đường Một khi tâm đạt được b́nh an Trái đất không c̣n nghĩa không gian Vũ trụ không c̣n nghĩa thời gian Trong tâm ta bừng sáng thiên đàng (75)
Cung Chúc Tân Xuân Mừng xuân Tân Măo chúc bạn ta Một năm thịnh vượng mới goị là Huệ tâm, linh tánh, thiền tinh tấn Nhớ cầm vô ngă sớm lợi tha Như Phong Xuân Tân Măo - 4890 (2011). Không
Chưá
Không chứa thị phi chốn bụi hồng Không sanh giỗi hờn ở trong ḷng Không tranh, không giành, không vị kỷ Tâm không, chưá đầy những cái không Chưá chan t́nh căm như caí tṛng Giam cầm, trói buộc theo cáí ṿng Luân hồi chuyên chở thiên hạ sự Tâm động, sân si tràn ngập ḷng Không chưá, không chấp thoát khỏi tṛng Không tham, không hận, chẳng cầu mong Tâm an buông bỏ điều bất thiện Ta bà hiển lộ cái tâm không Không chứa, không chấp những thị phi Vui đời tự tại với an vi Thắp sáng thực tại, cầm vô ngă Tánh không hồi phục tại ta bà. Không chứa, không sanh những cuồng si Làm việc thường ngày với an vi Buông bỏ hơn thua, cầm vô ngă Tâm không về với bạn tức th́. Như Phong www.thienquan.net Email: nhuphong@thienquan.net |
|||||||
Trang [ 1 ] [ 2 ] |